
TỪ BỎ ĐỨA CON TRAI VÔ TÌNH, TỰ MÌNH KIẾM TIỀN DƯỠNG GIÀ
- Cập nhật
- 1 ngày trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Đô ThịNữ CườngVả MặtHiện ĐạiTrả ThùGia Đình
- Team
- Chuồng nhỏ của Hoài
- Lượt xem
- 2,714
- Lượt nghe
- 101
- Yêu thích
- 3
- Lượt theo dõi
- 4
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Người chồng cũ mất liên lạc hơn chục năm bất ngờ quay về ngay trước lễ cưới của con trai.
Anh ta tặng con trai một căn nhà, khiến con mừng rỡ như điên, lập tức tha thứ cho người cha đã ngoại tình ly hôn, suốt bao năm không chu cấp lấy một đồng tiền nuôi con.
“Con biết mẹ sẽ giận, nhưng bụng Nhược Nhược đã có rồi, bọn con thật sự cần một căn nhà.” Con trai cúi đầu nói với tôi, vẻ mặt đầy áy náy.
Đến hôm lễ cưới, nó mời bố ruột và người vợ mới – chính là tiểu tam năm xưa – lên sân khấu phát biểu, còn tôi, người đã nuôi nấng nó suốt hơn mười năm, chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ dưới khán đài.
Sau đó tôi rời khỏi đó một mình, uống say mèm. Trong giấc mơ, tôi thấy cảnh mình vất vả chăm sóc cả nhà con trai, cuối cùng lại bị ghét bỏ trong những năm tháng cuối đời.
Tỉnh dậy, tôi bỗng ngộ ra.
Hi sinh cả cuộc đời cho người khác là một canh bạc quá rủi ro. Thà tự mình cố gắng mười mấy năm, dành tiền lo cho tuổi già của bản thân còn hơn.
Nhiều năm sau, con trai tìm đến tôi, phát hiện tôi đã thành đạt, bên cạnh còn có một cô con gái nuôi hiếu thuận luôn chăm sóc tôi.
“Con trai à, đừng giận. Mẹ chỉ muốn có một người thừa kế biết thế nào là lễ nghĩa, liêm sỉ mà thôi.”